Lịch sử Borjomi

Vào thời Trung Cổ, khu vực Borjomi ngày nay là một phần của tỉnh Tori. Nó có một loạt các pháo đài canh giữ các ngã tư chiến lược của các tuyến đường dẫn đến các tỉnh phía tây, phía đông và phía nam của đất nước. Ba pháo đài quan trọng nhất là “Gogia”, “Petra” và “Sali” - vẫn nhìn ra thị trấn từ những ngọn đồi gần đó. Từ thế kỷ 16 đến thế kỷ 19, khu vực này thuộc về gia đình quý tộc Avalishvili, nhưng phần lớn đã bị tiêu diệt do sự xâm lược của Ottoman.

Sau khi Nga sáp nhập Gruzia, khu vực Borjomi bắt đầu hồi sinh. Tên Borjomi được ghi nhận lần đầu tiên vào những năm 1810. Thị trấn và các khu vực xung quanh được đặt dưới quyền của chính quyền quân sự Nga. Borjomi bắt đầu có lực lượng quân sự vào những năm 1820. Các tòa nhà và nhà tắm bắt đầu mọc lên vào những năm 1830. Đầu những năm 1840, khi Phó vương Kavkaz Yevgeny Golovin đưa con gái của mình đến để chữa bệnh, ông đã xúc tiến việc chuyển giao nguồn nước ở đây từ quân đội sang chính quyền dân sự. Phó vương Mikhail Semyonovich Vorontsov đã bị thu hút bởi cảnh quan nơi này và những dòng nước khoáng, đã biến Borjomi thành nơi cư trú mùa hè của mình và trang hoàng lại nó với các công viên mới. Khí hậu ấm áp, suối nước khoáng và những cánh rừng đã khiến Borjomi trở thành khu nghỉ mát mùa hè được yêu thích của tầng lớp quý tộc, và đặt cho nó cái tên phổ biến là "viên ngọc của Kavkaz". Trong những năm 1860, các khách sạn mới được xây dựng và cơ quan quản lý nước khoáng được thành lập. Năm 1871, Borjomi được ban tặng cho thành viên hoàng gia là Đại công tước Mikhail Nikolayvich, lúc đó đang là phó vương của Kavkaz. Vào những năm 1890, con trai của Mikhail là Nikolay đã xây dựng một công viên và một lâu đài tại Likani, cuối phía tây của Borjomi. Nước khoáng đóng chai bắt đầu được xuất khẩu rộng rãi. Thị trấn đã phát triển đáng kể trước sự gia tăng của người Nga di cư và vào năm 1901, lần đầu tiên số lượng cư dân gốc Nga (2.031 người) vượt xa người Gruzia bản địa (1.424 người).[2]

Liên quan